Lậu và giang mai là hai trong số những căn bệnh xã hội thường gặp nhất và nguy hiểm nhất. Đối tượng lây bệnh đa số là những người trong độ tuổi từ 18 - 40 tuổi có nhu cầu quan hệ tình dục khá cao, và chủ yếu gặp hơn ở những người có đời sống tình dục không lành mạnh, không sử dụng chung các phương pháp ngăn ngừa an toàn khi quan hệ tình dục với những đối tượng nghi ngờ lây bệnh.
Nguồn gốc gây bệnh lậu và giang mai bao gồm:
1. Do quan hệ giao cấu bừa bãi.
Quan hệ giao hợp bừa bãi, đặc biệt là quan hệ với những đối tượng có khả năng lây các bệnh lây truyền qua đường tình dục là nguyên nhân hàng đầu gây ra viêm bị lậu. Đa phần cả nam giới và nữ giới đều là nguyên do viêm lây trực tiếp khi quan hệ tình dục. Bệnh lậu thường có tính lây cao, chỉ sau từ 3-5 ngày sẽ phát bệnh.
2. Nguồn gốc nguy cơ miễn dịch của cơ thể kém.
Những người có nguy cơ miễn dịch kém dù không chạn trực tiếp tình dục với nguồn lây lan nhưng nếu chạn với các vật dụng cá nhân của người mắc bệnh có chứa các dịch tiết có chứa song cầu khuẩn như khăn tắm, đồ bơi, bệ xí đặc biệt là nữ giới cũng sẽ rất dễ lây truyền.
3. Bị bệnh lậu nguồn gốc vết thương hở ngoài da.
Bệnh lậu khuẩn thường dễ dàng xâm nhập lên niêm mạc da hoặc các vết thương nhỏ, sau một thời gian ủ bệnh khuẩn sẽ nhân rộng hàng loạt đến khi đạt số lượng cụ thể sẽ phát triển thành bệnh, vì vậy cần chú ý chăm sóc khi có vết thương hở và khi nghi nhiễm bệnh lậu cần tới cở sở ý tể uy tín để tiến hành chuẩn đoán và có các xét nghiệm bệnh lậu cụ thể để tiến hành điều trị kịp thời..
Xem thêm: Bệnh lậu ở phụ nữ mang thai
Bệnh giang mai gây nên nguồn gốc xoắn khuẩn nhạt (Treponema pallidum) do Schaudinn và Hoffmann thấy ra năm 1905. Đây là 1 loại xoắn khuẩn hình lò xo có 6-10 vòng xoắn, chiều ngang không quá 0,5µ, chiều dài 6-15µ.
1. Lây trực tiếp nguyên nhân quan hệ tình dục: Đây là do chủ yếu gây ra bệnh giang mai. Từ khi lây nhiễm giang mai mà bệnh nhân không được điều trị trong vòng một năm thì đây là giai đoạn bệnh có tính lây mạnh nhất, càng về giai đoạn sau của bệnh thì tính lây lan càng giảm, sau đó 4 năm kể từ khi lây bệnh thì bệnh giang mai thường không lây lan trực tiếp do quan hệ tình dục nữa.
2. Lây truyền qua máu: Người dính bệnh giang mai ở giai đoạn ủ bệnh thì trong máu có mang xoắn khuẩn giang mai do đó có thể lây nhiễm cho người khác qua lối truyền máu và sử dụng chung kim tiêm.
3. Truyền từ mẹ sang con: Người bị giang mai khi mang thai có thể lây lan cho thai nhi thông qua nhau thai, thông thường bệnh sẽ lây lan từ mẹ sang con sau tháng thứ 4 của thai kì. nữ dính bệnh giang mai hơn 4 năm mà không được chữa, tuy thường không lây nhiễm qua quan hệ giao hợp nữa nhưng trong thời kì mang thai vẫn có thể truyền nhiễm cho thai nhi, thời gian bệnh càng lâu thì tính lây càng giảm.
* Các lối đi lây truyền khác: bệnh giang mai có thể lây lan qua các chạn như hôn môi, lây khi tiếp xúc với những vật dụng mà bệnh nhân đã sử dụng chung như: quần áo, giường ngủ, khăn mặt, dao cạo, khăn tắm, bồn tắm… Các dụng cụ này có thể chứa xoắn khuẩn giang mai của người có bệnh, khi tiếp xúc sẽ truyền nhiễm cho người khác.
Từ những nguồn gốc gây bệnh trên, người có bệnh cần chủ động có những bí quyết ngăn chặn thích hợp để hạn chế thấp nhất cơ hội gây bệnh.
Trường hợp nếu như không may mắc bệnh người có bệnh cần đến thăm khám tại các cơ sở chuyên khoa để được thăm khám và điều trị kịp thời, việc điều trị sớm có thể sử dụng thuoc tri benh lau để điều trị sẽ tiết kiêm chị phí cũng như giảm các biến trứng nguy hại cho bệnh nhân, tránh trường hợp bệnh có những tác hại hết sức nguy hiểm.
Đăng nhận xét